Kịch bản: Tấm Cám

Cám đi ra khỏi phòng mình (dụi mắt – lấy tay vỗ trán – thê hiện giống người bị suy nhược thần kinh là đạt) gặp mẹ xin tiền nạp thẻ game:

[Cám – Lầm bầm trong miệng]: Chời ơi là chời! Chán quá chơi mới có 5 tiếng là cấm không cho chơi nữa, từ 6h đến 11h mới có 4 tiếng đồng hồ mà nó la 5. Lại còn thêm chiện đóng cửa sever lúc 10 giờ tối, sao đi săn boss bây giờ. Không xong rồi đại vương ơi ‼‼

Mẹ Cám đi ra nói zới con:

[Mẹ Cám]: Gì zậy con. Hết tiền nạp thẻ nữa hả? Mẹ mới cho mà!

Cám nhìn quay lại nhìn mẹ mình chăm chú một lúc. Cười hì hì

[Cám]: Chán quá mẹ ơi! A A A A A A A.

[Mẹ Cám]: Chán game thì tốt chứ sao con.

[Cám – gắt lại mẹ]: Chán đời chứ chán game thì còn lâu ‼‼‼‼‼‼‼‼‼‼‼‼‼

Gắt xong quay mặt đi chỗ khác

[Me Cám]: Được rồi để mẹ chỉ cho con hết chán. (Nhìn vào phía trong sân khấu)Con Tấm đâu ra biểu.

[Tấm]: (Đứng phía trong sân khấu) Dạ dì chờ con chút!

[Cám]: Thôi con không chơi trò hành hạ chị Tấm đâu. Con chán trò đó rồi!

[Mẹ Cám]: Mày tài lanh! Tao có trò khác vui hơn.

Tấm từ trong chạy lên sân khấu

[Tấm – thở dốc]: Dạ dì kêu con có việc gì không!

[Mẹ Cám]: (Cao giọng nói)Mày vui nhỉ, tất nhiên là có chuyện mới kêu tới bản mặt của mày, không có kêu lên làm gì

[Cám]: (Hùa theo đứng sau mẹ chỉ tay vào mặt Tấm) Đúng òiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!

[Mẹ Cám]: Hai con nghe đây (Tấm đứng nghe cúi đầu xuống đất. Nghe mẹ Cám nói thì ngước mặt lên.), mẹ tổ chức cuộc thi xúc tép, để các con được ra đường phát huy tính độc lập của mình, trong hai con ai xúc được nhiều hơn sẽ được mẹ thưởng năm trăm ngàn để chi tiêu.

[Cám ]: Xì! Chuyện lặt vặt! Con không làm đâu.

[Mẹ Cám]: Vậy thôi‼ Ban tổ chưc xin chính thức trao giải thưởng cho…

Mẹ Cám vừa đọc thoại vừa rút tờ giấy bạc năm trăm ngàn ra, đưa qua đưa lại trước mặt Tấm và Cám.

Xin vui lòng nhập mật khẩu để xem tiếp.

[ppwp passwords=”0965653839″ whitelisted_roles=”administrator, editor”]

[Cám]: Được rồi để con làm.

Dẫn truyện đọc: “ Hai chị em Tấm – Cám bước ra khỏi nhà từ lúc sáng sớm đến chiều tối, Tấm dưới sông, nước sông thời nay ô nhiễm trầm trọng, Tấm chỉ xúc được vài con, lúc về Tấm thấy chúng còn nhỏ nên thả ra, chấp nhận thua cuộc. Cám chứng nào tật nấy vào tiệm game ngồi chơi từ sáng đến chiều, lúc về Cám ghé siêu thị mua tép bỏ vào rổ của mình đưa cho mẹ. Cám thắng cuộc được mẹ thưởng cho năm trăm ngàn.

[Mẹ Cám]: Tấm sao mày vô dụng đến vậy, có mấy con tép từ sáng đến chiều xúc cũng không được một con, càng ngày tao thấy mày giống ăn bám gia đình này quá.

[Cám]: Thôi mẹ ơi! Chị Tấm đã cố gắng hết sức rồi. Tại chị vô dụng thôi mà mẹ (Cười lớn)

Tấm khóc lên – ráng khóc ^^, lấy tay che miệng cũng được, chạy xuống sân khấu, gặp bác Trưởng Dân Phố (TDP) đang lên, đâm vào người TDP, xong té ngang:

TDP lấy hai tay kéo Tấm dậy. Hỏi:

[TDP]: Tấm phải không con? Sao con chạy cấm đầu, cấm cổ chạy, vừa chạy vừa khóc vậy con. Hay là người nhà của con lại chữi mắn con nữa hả!

[Tấm]: Hức…Hức (Vài cái thoi)…Dạ

Tấm đứng dậy 2 người vừa đi từ cuối sân khấu đến đầu bên kia sân khấu

[TDP]: Chuyện gì nữa vậy con?. Kể bác nghe

[Tấm]: Dì của con bảo hai chị em con thi xúc tép. Từ sáng sớm đến chiều tối, con chỉ xúc được vài con nhỏ, thấy vậy nên con thả ra rồi đi về nhà. Em con xúc được rất nhiều nên thắng cuộc. Nhưng mà con vẫn bị la rầy – con thấy sống không nổi trong nhà đó nữa rồi.

[TDP]: Con ơi! Năm nay là năm thi đại học của con rồi con phải suy nghĩ, bây giờ con không ở đó thì con biết đi đâu đây. Nghe lời bác về sống chung với dì con, có chuyện gì khó khăn thì bác giúp đỡ.

Tấm quẹt nước mắt tỏ quyết tâm

[Tấm]: Dạ con cảm ơn bác, con sẽ cố thi vào đại học để đền đáp tấm lòng của bác

Đi hết sân khấu, nếu đi chưa hết thì ráng chạy xuống.

Đến phần tập đoàn Vina Dép

Dẫn truyện: Con trai chủ tịch tập đoàn Vina Dép nổi tiếng đẹp trai, học giỏi. Chứng kiến sự dậm chân tại chỗ của tập đoàn cha mình, cậu thấy được nếu không hành động thì thế nào cũng theo gót VinaShin. Cuối cùng tập đoàn Vina Dép quyết định tổ chưc cuộc thi “Thiết kế Dép”

[Cám]: Mẹ ơi mẹ! Cho con tham gia cuộc thi đó đi…nghe nói con trai chủ tịch tập đoàn Vina Dép đẹp trai lắm đó mẹ. Mẹ cho con đi thi đi.

[Me Cám]: Ừ! Mẹ cho, nhưng con có biết thiết kế gì đâu mà thi thố với người ta.

[Cám]: Vào nhìn anh đó thôi mà…thi thố gì. Vượt qua vòng giữ xe là được rồi ( Tĩnh bơ)

Tấm từ sân khấu bước lên

[Tấm – lễ phép]: Dì ơi dì! Dì cho con tham gia cuộc thi thiết kế Dép được không dì.

[Mẹ Cám]: Mày quê mùa gần chết đi thi làm gì cho mệt hả con.

[Cám]: Chị cũng đi thi nữa hả,…vào nhìn anh con trai chủ tịch tập đoàn Vina Dép phải không

[Tấm]: Con đi thi để thử sức mình, giao lưu học hỏi, chứ đâu có đi thi chơi. Mong dì hiểu cho con mà giúp đỡ cho con.

[Mẹ Cám]: Mày tưởng tao giàu lắm hả, từ đầu năm đến giờ mới cho vay nặng lãi được có mấy người, mà công nhận thiên hạ ngày càng khó dụ. Cuối năm nay sợ con Cám không đủ tiền lên lớp kia kìa. Sao mày không nghĩ cho tao còn kiếm tao xin xỏ nữa.

Tấm biết dì mình vốn trước giờ là như vậy nên không còn gì để nói, lặng lẽ xin phép dì rồi bước ra ngoài. Cô liên lạc với bác Trưởng Dân Phố và được bác giúp đỡ tiền lên thành phố để dự thi.

Dựng cảnh cuộc thi, tùy điều kiện,…

Trong phần khai mạc cuộc thi Hoàng tử – đi chung với 2 cận vệ lên nói vài câu:

Phần này 2 cận vệ diễn càng ngầu càng tốt

“Chào các bạn, tôi biết các bạn ngồi ở đây là những con người có đầu óc sáng tạo nhất trên khắp đất nước Việt Nam, vậy các bạn hãy cố gắng sáng tạo những mẫu dép tuyệt vời nhất, để đó là một bài dự thi tuyệt vời, vừa là một sản phẩm có giá trị thiết kế cao. Ai thắng cuộc là người có bài dự thi xứng đáng với những gì tôi vừa nói. Phần thưởng dành cho người thắng cuộc là chuyến du học Singapore 3 năm và được nhận vào hàng ngũ những nhà thiết kế của tập đoàn Vina Dép. Bây giờ tôi tuyên bố cuộc thi bắt đầu”

Dựng cảnh tiếp phần thi…..

Phần sau của câu chuyện nếu không có gì thay đổi sẽ diễn theo Tóm tắt câu chuyện, các diễn viên sẽ bàn bạc với nhau về kịch bản, tôi sẽ giúp đỡ đạo diễn Trần Quang hết mình [nếu có thể]

[/ppwp]
Hướng dẫn lấy mật khẩu: tại đây