Nói về anh thì không biết nên viết thế nào vì khi anh chết đi anh đã làm tốn nhiều giấy mực cũng như nước bọt của nhà cầm quyền Hà Nội thời đó vinh danh,sau đó cái ban tuyên láo đã viết nhiều về anh thậm chí chuyện khủng bố của anh còn được đưa vào giáo án nhằm giáo dục lớp trẻ phải sôi sục căm thù Mỹ Ngụy (tiếc rằng thế hệ sau này sống trong cảnh không còn chiến tranh cho nên giòng máu sôi sục đó không biết làm gì để giải tỏa cho nên mới có vụ cắn hàng,nhai thuốc lắc,nhậu quắc cần câu sau đó anh hùng rơm theo gương anh phóng bạt mạng dùng đầu mình đo thử với cột điện xem cái nào cứng hơn !)
Nói nào ngay anh là một người nổi tiếng,nhưng sự nổi tiếng của anh là do nhờ ống thổi đu đủ của ban tuyên láo bơm lên chứ thật ra trước khi anh bị bắt anh chỉ là một anh thợ điện làng nhàng của nhà máy đèn Chợ Quán,sống trong một miền Nam ấm no tự do dân chủ nhưng anh không nhận ra điều đó cho nên mới nghe lời má Ba chú Bảy,các tay VC nằm vùng tại miền Nam tuyên truyền chủ nghĩa CS một cách mù quáng,chúng thuốc làm anh tin sái cổ,nào là đánh Mỹ giết Ngụy để đem lại một xã hội công bằng không còn người bóc lột người,nào là miền Bắc sướng lắm làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu,nào là và nào là…..
Trước khi bị bắt anh Trỗi đã tham gia các lớp học chính trị,quân sự ngoài bưng sau đó theo các con vẹt tuyên giáo (thêm thắt cho ly kỳ) cho biết với lòng căm thù giặc sâu sắc anh đã tình nguyện đánh bom cầu Công Lý-Saigon(Nguyễn văn Trỗi ngày nay)nhân dịp tên trùm giặc Mỹ là bộ trưởng quốc phòng Mc Namara sang thăm nhưng tiếc thay trong lúc anh đang lội bì bỏm nghiên kíu hay chính xác ra là anh đang teo trim vì không biết đặt mìn vào đâu thì anh…bị bắt !
Theo tài liệu của bọn bồi bút trong nước post lên tự điển wiki nhiệm vụ đánh cầu này không phải giao cho anh Trỗi mà là một đồng chí khác nhưng do câm thù sâu sắc quá cho nên anh xung phong tình nguyện,cuối cùng anhh cũng không làm rụng được cọng lông chân nào của tên giặc Mỹ còn anh thì xộ khám đi tù….
Và cái chết của anh Trỗi cũng được phong thánh theo công thức chung mà bất cứ liệt sỹ nào cũng cùng chung công thức : hồ chủ tịt muôn năm !
Hãy nhớ lấy lời tôi
Đả đảo đế quốc Mỹ
Đả đảo Nguyễn Khánh
Hồ Chí Minh muôn năm
Hồ Chí Minh muôn năm
Hồ Chí Minh muôn năm!”
Ngộ thật,sao trước khi chết anh lại không nhớ đến cô vợ trẻ mang tên Quyên hay nhớ cha nhớ mẹ mà lại nhớ lão hồ và liệu chuyện anh can đảm đến giờ phút cuối cùng là có thật hay chỉ là cường điệu ?
Để làm rõ giai thoại này mời bạn đọc hãy xem lại toàn cảnh hành quyết anh Trỗi trong đó anh có nói gì được nhiều đâu,trong đoạn phim (có lời bình ngoại ngữ) chỉ cho thấy anh Trỗi mở miệng nói láp dáp gì đó vài câu chẵng hạn như :
– tôi vô tội nhe,cái này thằng Bảy,mụ Sáu nó xúi tôi,kêu tôi đem cái túi bỏ dưới gầm cầu chứ đâu biết chất nổ nếu biết đố cha tôi dám làm,tôi bị oan….!
Nhưng lời nói anh chỉ có bấy nhiêu đó là xong chỉ vài giây sau anh đã về miền Lê Mác thì làm gì có vụ kêu tên lão hồ ly miền bắc ?
vụ của anh nhanh chóng được xoáy rộng ra ầm ĩ và nhà cầm quyền CS phong thánh cho anh ngay lập tức nhưng cũng như các liệt sỹ khác của CS anh cũng chỉ là một kẻ khờ khạo bị dụ dỗ nhưng nếu so với các tên anh hùng đánh vào Đại sứ quán Mỹ năm 1968 anh Trỗi lại lởm hơn cái chỗ anh đi khủng bố bằng cách đặt mìn nhưng mìn chưa nổ thì anh đã mạng vong !
một cây cầu nằm trong đô thị Saigon là cầu Công Lý không thể không có chướng ngại vật dưới chân cầu,ngoài những hàng rào thép nhọn hoắc,các trụ cầu đều có kẻm gai ba bốn lớp và thậm chí có gài sẵn mìn bẩy thì một mình anh Trỗi làm gì mà có khả năng vào tận chân cầu mà gài mìn,chỉ có anh ngu quá bị mất thằng thầy của mình nó gài hàng và nó thuốc cho nên anh mới thành con chuột nhắt tế thần khi mới cưới vợ chưa được 20 ngày….
Và vợ anh chị Phan Thị Quyên tuy đã…thất thân với anh nhưng không lẽ….ở vậy thủ tiết thờ chồng suốt đời cho nên sau nhiều đêm trường khóc than thương nhớ chị bỗng bừng tỉnh anh die thì cũng die rồi có khóc than cũng không có ích gì cho nên chị đã tái giá cùng một đồng chí của mình là Lê Tâm Dũng bí danh Ba Dũng(không phải Ba Dũng/Ba Ếch/Mr Bean/tưởng thú nước CSVN))để mà hưởng thụ chứ !
Cũng may chị chưa kịp mang trong mình giọt máu khủng bố con của anh chứ nếu có thì cái câu dân giã thường dùng vợ mày tao xài con mày tao sai thiệt không sai một tẹo !
Thật ra câu chuyện anh Trỗi đặt mìn là có thật chứ không phải sai vì dưới các thiên tài quân sự VC thời đó cái được gọi là cách mạng chỉ lấy khủng bố làm phương châm hành động,cũng như anh Trỗi họ đặt mìn đắp mô,đập đầu bỏ bao bố trôi sông,pháo kích bừa bải vào trường học dân thường mà vụ đánh bom nhà hàng Mỹ Cảnh gây ra cái chết của nhiều thường dân vô tội hay trận pháo kích vào trường tiểu học Cai Lậy trong lúc các em học sinh đang học đã nói lên những kẻ như Nguyễn văn Trỗi chỉ là những kẻ cuồng tín tôn thờ một chủ thuyết ngoại lai chà đạp lên những giá trị quý giá của Dân Tộc mình.
Chiến công đặt mìn nhà hàng Mỹ Cảnh do Huỳnh Phi Long đồng chí của anh Trỗi-lực lượng biệt động thành-tiêu diệt dân thường và trẻ em-nguồn internet
Chiến công của các chiến sỹ cách mạng khi pháo kích vào trường tiểu học Cai Lậy-miền Nam Việt Nam năm 1974-nguồn Nam ròm-internet
Xin mượn lời cô bé Nguyễn Phương Uyên để dành cho anh Trỗi:
– đi chết đi anh !
mà anh chết thật chứ chả chơi vì cái bọn được gọi là biệt động thành như anh nếu còn sống cũng sẽ bị chính phủ hậu CS lôi ra xét xử vì những tội ác chống lại loài người,cay đắng hơn đó chính là đồng loại của mình !
đó chính là bộ mặt thật của các anh hùng cách mạng của ban tuyên láo,từ anh Trỗi cho đến Nguyễn Phi Long,từ các tên khủng bố năm xưa cho đến các tên mang khuôn mặt côn đồ an hôm nay hàng ngày hàng giờ dùng đủ loại mánh khóe để bức hại đồng bào của mình !
anh hùng ban tuyên láo có khác……